Page 174 - 60 năm Báo Tuyên Quang
P. 174

60 năm    Báo Tuyên Quang

                                                                            3 năm tuổi nghề), làm sao dám “mơ” có bài đăng ở báo đó được. Đọc
                                                                            được băn khoăn của tôi, ông khuyến khích: Trong bài “Cây ngô Mèo
                                                                            Vạc”, có những chi tiết rất độc đáo, như mô tả về sự cần cù của người
                                                                            Mông vùng cao núi đá, cùng cái cách trồng ngô trên hốc đá chẳng
                                                                            giống ai. Cày trên đất dốc đã khó, đây lại là cày đất đá tai mèo lởm
                                                                            chởm, miếng đất chỉ là mấy thước, ấy vậy mà người Mông ở đây vẫn
                                                                            cứ cày, bừa thuần thục; rồi xem cái cách đúc lưỡi cày, lưỡi cuốc làm
                                                                            sao khi cày, cuốc vấp đá không bị gãy, không sứt mẻ, chế tác cái cày
                                                                            sao cho thích hợp với việc cày nương dốc đá; gùi từng nắm đất bỏ
                                                                            vào hốc đá để tra hạt ngô, hạt đậu... tất tật đều rất “tính cách” người
                                                                            Mông. Nghe lời nhà báo Nguyễn Tiến Lực, tôi “liều” gửi bài cho báo
                                                                            Nhân Dân, cũng là để thử sức mình. Ít ngày sau “Cây ngô Mèo Vạc”
                                                                            được đăng trên báo Nhân Dân. Tôi mừng lắm...

            Tổng Biên tập Báo Tuyên Quang Nguyễn Việt Thanh (đứng thứ 3 từ     Bốn sáu năm đã trôi qua, nhưng mỗi lần được trở lại cao nguyên
        phải sang) với các lãnh đạo các báo, tạp chí tại Hội nghị Báo chí toàn quốc   đá Đồng Văn, nơi có Mèo Vạc một thời tôi gắn bó, đã để lại trong
        năm 2002.                                                           tôi những dấu ấn không bao giờ quên trong cuộc đời đầu làm báo
                                                                            của mình. Và đến bây giờ tôi vẫn nhớ câu nói của Bí thư Huyện ủy
            Về Tòa soạn, sau đợt công tác khá dài, tôi gặp nhà báo Nguyễn   Mèo Vạc Sùng Đại Dùng: Người Mông mình “sống trên đá, chết
        Tiến Lực, Trưởng Phân xã TTXVN thường trú tại Hà Tuyên lúc bấy      vùi trên đá”. Ý ông muốn nói về sự khắc nghiệt của thiên nhiên, về
        giờ. Ông bảo đã đọc “Cây ngô Mèo Vạc” của tôi và khuyên tôi nên     sự cần cù, lam lũ, chân chất, hồn hậu của người dân quê ông, dù
        gửi cho báo Nhân Dân. Tôi ngại, vì Nhân Dân là tờ báo lớn của Đảng,   khốn khó mấy cũng bám đất, giữ làng, giữ bản nơi biên cương của
        tôi là phóng viên trẻ, mới vào nghề (năm đó tôi mới 23 tuổi, chưa đầy   Tổ quốc.








                                                                                                                                            173
   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179