Nét riêng Bản Nghè

16:55, 04/03/2013

HGĐT - Những chiếc Cối giã gạo lặng lẽ bên bờ suối, phát ra những thanh âm vui tai, cần mẫn cho ra những hạt gạo trắng ngần và hơn hết nó gắn liền với nét đẹp văn hóa riêng của cộng đồng người Dao ở thôn Bản Nghè, xã Yên Cường (Bắc Mê).


Thôn Bản Nghè hiện là nơi cư trú của 81 hộ đồng bào Dao; những năm gần đây, nhờ sự quan tâm của các cấp, các ngành, người dân Bản Nghè đã tìm được con đường thoát nghèo bằng cây Xoan, cây Mỡ; nuôi con trâu, con cá... Nhiều hộ gia đình có thu nhập hàng chục triệu đồng mỗi năm; sắm được cả máy xay xát phục vụ nhu cầu xát gạo của người dân trong bản. Tuy nhiên, điều đặc biệt là bên cạnh sự phát triển ấy, người dân Bản Nghè vẫn duy trì cả một “hệ thống” Cối giã gạo dọc các con suối. Cối giã gạo được làm từ thân một cây gỗ bao gồm phần cối và chày; qua bàn tay đẽo gọt khéo léo của người dân, phần cuối thân chày được thiết kế như một cái gàu đựng nước để có thể hoạt động nhờ vào sức nước. Nước chảy liên tục vào phần cuối thân chày, giúp chày có thể nâng lên, hạ xuống khi nước đầy và lúatrong cối được giã theo nhịp chày như thế. Địa hình Bản Nghè bị chia cắt mạnh bởi nhiều khe suối, mặc dù gây khó khăn trong viêc đi lại của người dân nhưng là lợi thế để sử dụng Cối giã gạo. Có mặt cùng lãnh đạo xã Yên Cường tại những khe suối của Bản Nghè, lắng nghe chia sẻ của người dân mới hay Cối giã gạo đã trở thành một dụng cụ trọng sinh hoạt hàng ngày của người Dao nơi đây. Những người cao tuổi trong bản nhớ lại rằng: Từ ngày xưa, khi cuộc sống còn nghèo lắm, chẳng đủ tiền mua dầu thắp sáng nói chi đến cái máy xay xát như bây giờ. Để có được hạt gạo sạch, ngon chỉ có cách dùng Cối giã gạo. Nhưng dùng Cối giã gạo phải mất nhiều thời gian và sức lao động trong khi không có lao động để đi làm nương. Vậy là họ thiết kế lại phần chày và đưa Cối giã gạo ra bờ suối để tận dụng sức nước. Bằng cách này, mỗi buổi sáng, trước khi lên nương làm rẫy, những người phụ nữ lại mang lúa đổ vào cối; và khi đàn trâu no căng bụng trở về chuồng lúc chiều muộn cũng là lúc gạo đã giã xong. Chẳng ai biết chính xác Cối giã gạo xuất hiện ở Bản Nghè từ bao giờ? Nhưng người dân hiện đang sống ở nơi đây khẳng định rằng từ khi họ sinh ra đã thấy Cối giã gạo ở bên bờ suối; thế hệ này nối tiếp thế hệ kia, chiếc Cối nào hỏng theo thời gian lại được người dân “tỷ mẩn” chọn những cây gỗ tốt để làm Cối mới. Có lẽ vì thế mà hình ảnh người phụ nữ Dao đi lấy gạo bên bờ suối đã trở thành hình ảnh quen thuộc ở Bản Nghè và không có gì ngạc nhiên khi Cối giã gạo Bản Nghè được trưng bày tại nhà văn hóa cộng đồng xã Yên Cường từ bao nhiêu năm nay. Chị Đặng Thị Thiểu, trò chuyện với chúng tôi ngày bên Cối giãgạo của gia đình: “Bản Nghè giờ đã có máy xát lúa, cho ra những hạt gạo trắng tinh mà không mất nhiều thời gian, nhưng người dân ở đây vẫn chủ yếu dùng Cối giã gạo. Lúa cho vào cối giã vừa không tốn tiền, lại có thời gian để đi làm việc khác. Phụ nữ Bản Nghè xem Cối giã gạo là “người bạn” thân thiết, không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi gia đình.

 


Cối giã gạo bên bờ suối - hình ảnh đã trở thành nét văn hóa rất riêng ở Bản Nghè.

Số lượng Cối giã gạo còn lại của Bản Nghè hiện nay? Trưởng thôn Dằn Văn Tanh trả lời câu hỏi này bằng một điều trăn trở: “Toàn thôn Bản Nghè hiện chỉ còn khoảng trên 40 cái Cối giã gạo dọc các khe suối. Một số hộ gia đình vì lý do Cối bị hỏng, chọn cách xát lúa bằng máy cho nhanh... nên đã không duy trì được. Nhưng từ bao đời nay, Cối giã gạo đã gắn liền và trở thành nét văn hóa độc đáo trong đời sống của người dân Bản Nghè. Chúng tôi sẽ tiếp tục duy trì và gìn giữ...”.

 

Đi vào núi rừng Bản Nghè, lẫn trong tiếng suối chảy rì rào là âm thanh quen thuộc phát ra từ Cối giã gạo. Cái âm thanh gắn liền với khói bếp trong mỗi nếp nhà để làm nên sự đủ đầy, no ấm...

                                                              Bài, ảnh: BIỆN LUÂN


Ý kiến bạn đọc


Cùng chuyên mục

Xuân làng báo
(Xuân Quý Tỵ 2013)- Năm Nhâm Thìn 2012 dần khép lại. Xuân Quý Tỵ 2013 đang đến. Cái rét cuối đông như tiếp tục nhấn thêm thử thách đối với cuộc sống của một năm nhiều gian khó. Từ biên giới xa xôi đến thành thị, phố phường cuộc sống hối hả, sôi động vượt lên tất cả khó khăn, giành thêm những thành quả mới về KT-XH, dân sinh. Theo dòng chảy cuộc sống, những người làm báo vùng
31/01/2013
Đêm ba mươi
(Xuân Quý Tỵ 2013)- Năm 1987, khi đó gia đình tôi ở trong khu tập thể Trung tâm Y tế huyện Đồng Văn (thuộc thị trấn Lũng Phìn, xã Lũng Phìn, huyện Đồng Văn bây giờ). Trong ký ức non nớt của một con bé lên bảy của tôi còn nhớ như in cứ mỗi năm đông về, buổi tối khi việc nhà đã xong gia đình tôi lại ngồi quây quần bên bếp lửa, dưới ngọn đèn dầu, bốn chị em tôi thường bắt bố kể
31/01/2013
Người quê
(Xuân Quý Tỵ 2013)- Đã thành thường lệ, hàng năm cứ Tết đến xuân về, gia đình chúng tôi mặc dù ở xa quê gần 300 cây số, nhưng vẫn về quê ăn Tết với bố mẹ, anh em, họ hàng... Có lẽ tình quê càng ngày càng thấm sâu vào máu thịt, tâm hồn tôi khi mình đã vào cái tuổi “Đầu năm đít chơi vơi” rồi. Cái tuổi mà có lẽ người nào cũng vậy, hồn quê như cơn ăn, nước uống hàng ngày. Phải
31/01/2013
Hà Giang vùng đất đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc
(Xuân Quý Tỵ 2013)- Hà Giang không chỉ là vùng đất địa đầu của Tổ quốc mà còn là nơi “đất lành chim đậu”. Với diện tích 7884,37 km2, có hình dáng giống như con hổ nằm phủ phục hướng ra phía biển Đông, Hà Giang là nơi sinh sống của trên 22 dân tộc. Từ bao đời nay, các dân tộc hội tụ nơi đây sớm hình thành một cộng đồng đoàn kết thương yêu đùm bọc nhau, một lòng xây dựng quê
31/01/2013