Khắc khoải Vị Xuyên
BHG- Chiến tranh đã lùi xa hơn 30 năm, những cao điểm 772, 685, 1509 (thuộc địa phận xã Thanh Thủy, Vị Xuyên) nay đã xanh mướt màu cây cối. Nhưng trong ký ức những người lính già thì nơi đây vẫn khét lẹt mùi khói pháo, thuốc súng của những trận đánh năm xưa. Mặt trận Vị Xuyên những năm 1979 – 1989 diễn ra hàng nghìn trận đánh khốc liệt, đã có biết bao chiến sỹ ngã xuống, viết nên khúc tráng ca bi hùng nơi biên giới Vị Xuyên. Đến tận hôm nay, hài cốt của rất nhiều liệt sỹ vẫn chưa được tìm thấy, để lại nỗi khắc khoải, day dứt khôn nguôi cho đồng đội, thân nhân và nhân dân các dân tộc nơi địa đầu Tổ quốc...
![]() |
Các CCB thắp hương cho đồng đội tại Nhà tưởng niệm tri ân các AHLS mặt trận Vị Xuyên. |
Nỗi niềm của những người lính già
Những ngày cuối tháng 6, trong cái nắng như đổ lửa của mùa Hạ nơi biên cương cực Bắc, những CCB từng chiến đấu trên mặt trận Vị Xuyên lại trở về chiến trường xưa để tham dự Lễ khánh thành Nhà tưởng niệm tri ân các Anh hùng liệt sỹ (AHLS) hy sinh trên mặt trận Vị Xuyên những năm 1979 – 1989. Ngày gặp lại giữa những người đồng đội đã từng kề vai sát cánh, giữa người đang sống và những người ngã xuống thật nghẹn ngào, xúc động. Những cái bắt tay thật chặt thấm đẫm tình đồng đội, những nụ cười ngày gặp lại và cả những giọt nước mắt xót xa cho đồng đội đã hy sinh; họ lại kể cho nhau nghe về những tháng năm oanh liệt, cùng nhau thắp cho đồng đội nén hương thơm.
Dõi đôi mắt về phía đồi cao, CCB Nguyễn Văn Kim, Tiểu đoàn 3, Trung đoàn 876, Sư đoàn 356 bùi ngùi cho biết: Đến nay, hàng trăm hài cốt liệt sĩ thuộc Sư đoàn 356 vẫn còn nằm rải rác ở các vị trí chiến đấu năm xưa. Nhiều anh em tuổi đời còn rất trẻ, mới chỉ 18, đôi mươi, họ đã anh dũng ngã xuống, tuổi xuân gửi lại nơi biên giới Vị Xuyên đến tận bây giờ; mong ước là sớm tìm được hài cốt của anh em, đưa các đồng chí về yên nghỉ nơi quê nhà.
Mong ước của ông Kim cũng là nỗi niềm chung của những người lính già từng một thời không tiếc tuổi xuân, xương máu để giành lại từng tấc đất quê hương, mong muốn Đảng, Nhà nước, lãnh đạo các cấp, các ngành đưa ra nhiều chủ trương, biện pháp để rà phá bom mìn ở nơi biên giới Vị Xuyên, quy tập hài cốt để sớm đưa những đồng đội đã ngã xuống về yên nghỉ nơi quê nhà.
“Về đây đồng đội ơi...”
Ngày khánh thành Nhà tưởng niệm tri ân những AHLS hy sinh trên mặt trận Vị Xuyên trên cao điểm 468 vang vọng lời hát: “Về đây đồng đội ơi. Người chiến sỹ Sư đoàn. Hà Giang đã ngưng chiến trận. Về đây đồng đội ơi...”. Trên gương mặt hằn in mùi khói thuốc chiến trường của những người lính già, những giọt nước mắt đã khô để nhường chỗ cho nụ cười ấm áp. Tại điểm cao 468, nơi những người chiến sỹ năm xưa vùi mình trong bom đạn; hôm nay, đã có một Nhà tưởng niệm được xây dựng lên bằng chính sự đóng góp của những đồng đội đã một thời vào sinh ra tử và của lớp lớp thế hệ trẻ đang sống hôm nay với tấm lòng thành kính tri ân những đóng góp, hy sinh của các AHLS.
Nhà tưởng niệm là nơi để hương hồn các anh về hội tụ, để thế hệ hôm nay và mai sau có chỗ tưởng nhớ, thắp nén hương thơm ghi nhớ công lao của các anh. Đồng thời, đây sẽ là một địa chỉ lịch sử - văn hóa nhằm góp phần giáo dục truyền thống yêu nước, lòng tự hào, tự tôn dân tộc cho những thế hệ sau. Thắp nén hương thơm cho những đồng đội còn nằm lại chiến trường, CCB Nguyễn Duy Thịnh, Sư đoàn 3 Sao Vàng chia sẻ: “Trở lại chiến trường xưa sau hơn 30 năm, tôi thực sự vui mừng trước sự đổi thay của mảnh đất Vị Xuyên đặc quánh mùi khói pháo năm nào. Và càng vui mừng hơn khi tại đây, tỉnh đã cho xây dựng Nhà tưởng niệm để ghi nhớ công lao đóng góp của những đồng đội của chúng tôi, để chúng tôi có chỗ dừng chân, thắp nén hương thơm cho anh em mỗi dịp quay trở lại chiến trường...”.
Hơn 30 năm đã trôi qua, những người lính năm xưa mái tóc đã ngả hoa râm, đôi mắt chẳng còn tinh anh, đôi tay cũng không còn nhanh nhạy như thời trai trẻ, nhưng ký ức về những năm tháng lịch sử hào hùng vẫn luôn sống mãi trong lòng họ. Và trong trái tim những người đồng chí, đồng đội, đồng bào vẫn chứa chan một niềm tin mãnh liệt: “Sống bám đá, chết hóa đá, thành bất tử”; máu của các anh đã tô thắm thêm lá cờ cách mạng, da thịt của các anh đã hòa vào đất, đá biên cương để mảnh đất nơi đây mãi xanh và trường tồn. Trên điểm cao 468, ngay tại ngôi nhà tưởng niệm mới được xây dựng, giọng hát trầm đục của người lính già vang vọng khắp núi rừng biên giới Vị Xuyên: “Hãy về đồng đội ơi! Còn nằm khe đá hay thung sâu. Về đây có nhau, như nguyện ước chiến hào. Được hòa cùng bầy trẻ thơ bên sông Lô hát. Quân, dân nồng ấm nghĩa tình. Hãy về đồng đội ơi...”.
NGUYỄN PHƯƠNG
Ý kiến bạn đọc