Phố kinh doanh dịch vụ - đi bộ khu vực hồ Ngọc Khánh và phụ cận.
Theo đó, quận Ba Đình sẽ thực hiện dự án cải tạo hạ tầng kỹ thuật, chỉnh trang đô thị để thực hiện đề án tổ chức khu phố kinh doanh dịch vụ - đi bộ khu vực hồ Ngọc Khánh và phụ cận tại phố Phạm Huy Thông, phường Ngọc Khánh. Giá trị tổng mức đầu tư gần 30 tỷ đồng từ nguồn vốn ngân sách quận. Đây là công trình chào mừng 70 năm Giải phóng Thủ đô (10/10/1954 - 10/10/2024), sẽ hoàn thành đưa vào hoạt động trước ngày 10-10-2024.
Việc cải tạo hạ tầng kỹ thuật sẽ góp phần tăng cường năng lực tiêu thoát nước mưa; bảo đảm mĩ quan đô thị; tạo thêm tuyến phố gắn với các dịch vụ phục vụ người dân nhằm thúc đẩy, tạo điều kiện cho kinh doanh dịch vụ trong khu vực phát triển; tạo cảnh quan đẹp, văn minh và thư giãn cho người dân đi bộ, vui chơi...
Để hoàn thiện cải tạo kỹ thuật, quận sẽ lát hè đá tự nhiên lòng đường vỉa hè đường dạo tạo thuận lợi kinh doanh dịch vụ, đi bộ, vui chơi giải trí; trồng bổ sung cây xanh bảo đảm mật độ 5m/cây, bó bồn cây bằng đá tự nhiên, xây dựng ghế ngồi bằng nhựa giả gỗ ngoài trời hoặc đá tự nhiên, bổ sung dải cây xanh, vật kiến trúc trang trí; lắp đặt trang thiết bị đô thị như ghế ngồi, thùng rác, nhà vệ sinh công cộng; lắp đặt đèn chiếu sáng đường dạo; cổng chào phố đi bộ.
Đáng chú ý, với mong muốn gìn giữ giá trị lịch sử của vùng đất xưa, công tác cải tạo, chỉnh trang hạ tầng, kiến trúc đô thị được quận Ba Đình quan tâm đến những chi tiết gợi nhớ về Giảng Võ trường.
Trường Giảng Võ (Giảng Võ trường) là địa điểm quan trọng ở Thăng Long xưa. Đây là khu vực luyện tập võ thuật, giảng dạy binh pháp, thao diễn quân sự cao cấp của các triều đại phong kiến. Đại Việt sử ký toàn thư còn ghi các sự kiện năm 1010, nhà Lý cho lập điện Giảng Võ; năm 1070 lập Xạ đình. Tháng 8-1253, vua Trần Thái Tông lập Giảng Võ trường làm nơi học tập của các tướng lĩnh.
Từ đầu thời Lê, khu vực phía tây Thăng Long (bao gồm khu vực Giảng Võ, Kim Mã, Ngọc Khánh ngày nay) đã trở thành một trung tâm luyện tập, khảo hạch và diễn lập quân sự lớn. Khu di tích Giảng Võ phía tây Thăng Long chính là khu di tích về một trường võ bị quốc gia thời Lê kéo dài hơn 3 thế kỷ (từ thế kỷ XV đến thế kỷ XVIII). Nhiều cuộc luyện quân, diễn võ quy mô lớn đã được tổ chức tại khu vực này.
Từ những năm 1960, việc nghiên cứu khu di tích trường Giảng Võ đã nhận được sự quan tâm của nhiều nhà nghiên cứu lịch sử, khảo cổ học. Bắt đầu từ những phát hiện lẻ tẻ hiện vật vũ khí tại Trường Trung cấp Giao thông Cầu Giấy (nay là trường Đại học Giao thông Vận tải) và đặc biệt là những phát hiện khảo cổ học ở hồ Ngọc Khánh (quận Ba Đình) năm 1983 với bộ sưu tập vũ khí bằng kim loại phong phú bậc nhất của thời Trung đại, cho phép xác định khu vực này là trường Giảng Võ thời Lê.
Theo kết quả khảo cổ, có 501 hiện vật, chủ yếu là vũ khí sắt đã được thu thập và xử lý, hiện được bảo quản tại Bảo tàng Hà Nội. Trong đó, bạch khí (những loại vũ khí vận hành bằng cơ bắp người - 83%) gồm: Vũ khí đánh gần và tùy thân (giáo, mũi trường, câu liêm, đinh ba, qua, kiếm); vũ khí đánh xa (lao, đầu mũi tên, móc câu chùm (móc vất); vũ khí phòng ngự (chông cắm, chông rắc).
Hỏa khí (những vũ khí vận hành bằng thuốc súng - 17%) gồm: Súng lệnh; đạn đá và các loại khác (phác vật vũ khí, các loại đinh sắt, xỉ sắt…). Năm 2015, có 24 hiện vật đã được Thủ tướng Chính phủ công nhận là bảo vật quốc gia.
Theo các chuyên gia, đây là một bộ sưu tập vũ khí bằng sắt phong phú nhất, đa dạng và tập trung nhất từng được phát hiện ở nước ta từ xưa đến nay; là bộ sưu tập vũ khí lớn thứ hai, sau sưu tập vũ khí Đông Sơn bằng đồng thuộc thời kỳ các vua Hùng. Các hiện vật có giá trị khoa học rất lớn, làm sáng tỏ thêm nhiều vấn đề về truyền thống giữ nước, về nghệ thuật và kỹ thuật quân sự của nước ta thời Lê (thế kỷ XV đến thế kỷ XVIII).
Gửi phản hồi
In bài viết