Khi na mở mắt, ổi ngát hương thì trên những dãy núi đá vôi cheo leo của xã Tràng Đà (cũ) nay là phường Nông Tiến, tỉnh Tuyên Quang những trái hồng mọng cũng bắt đầu chuyển từ màu xanh cốm sang vàng cam bắt mắt. Mỗi ngày trôi qua, vườn hồng như được thắp lửa từ những trái chín trĩu cành.
Sau sáp nhập tỉnh, Công an tỉnh Tuyên Quang đã nhanh chóng ổn định tổ chức, bố trí 37 điểm thu nhận hồ sơ cấp căn cước và tài khoản định danh điện tử cho công dân. Đây là bước đột phá đẩy mạnh “phi địa giới” trong giải quyết thủ tục hành chính, giúp rút ngắn thời gian di chuyển, giảm chi phí đi lại cho người dân, nhất là ở các địa bàn miền núi, vùng sâu, vùng xa.
Trong suốt chiều dài xây dựng và phát triển của tỉnh, con đường mang tên 17 tháng 8, nằm trên địa bàn phường Minh Xuân đã chứng kiến những đổi thay, vươn mình lớn mạnh của thành Tuyên.
Tháng 8, Tuyên Quang như khoác lên mình tấm áo mới, rực rỡ sắc trời, đầy sức sống từ những công trình trọng điểm. Trên công trường, tất cả đều đang chạy đua với thời gian, với quyết tâm biến những bản thiết kế thành hiện thực, dựng nên hạ tầng của tương lai.
Nằm ở độ cao hơn 2.400m so với mực nước biển, rừng đặc dụng Tây Côn Lĩnh được ví như nóc nhà Đông Bắc hiện lên như bức tranh hùng vĩ, nguyên sơ, sống động. Đằng sau vẻ đẹp đó là sự nỗ lực, hy sinh thầm lặng của những con người đang ngày đêm canh giữ màu xanh cho rừng.
Tại thôn Tát Tằng, xã Cao Bồ, tiếng búa nhỏ đều đặn gõ nhẹ hòa cùng nhịp sống yên bình của núi rừng như báo hiệu một làng nghề truyền thống luôn bền bỉ tồn tại qua bao thế hệ - nghề chế tác bạc của người Dao.
Trên hành trình giữ rừng xanh, bảo vệ suối sạch, người dân thôn Nậm An, xã Tân Quang (Tuyên Quang) đang viết nên câu chuyện đổi mới nhờ mô hình nuôi cá Tầm. Tận dụng nguồn suối đầu nguồn mát lạnh quanh năm, ở độ cao từ 800 đến hơn 1.000 m so với mực nước biển, gần 90% hộ dân trong thôn đã gắn bó với nghề nuôi cá Tầm – biến sương núi, suối rừng thành nguồn sinh kế bền vững, mở ra tương lai mới cho người dân vùng cao.
Chạm bạc không đơn thuần là một nghề ở vùng Cao nguyên đá, đó là một nghệ thuật được truyền giữ bằng ký ức, sự kiên nhẫn và đôi mắt sắc sảo của nghệ nhân. Các sản phẩm bạc vừa là trang sức, vừa là biểu tượng văn hóa không thể thiếu trong đời sống tâm linh, lễ nghi của các dân tộc: Mông, Dao, Nùng, Pà Thẻn, Cờ Lao, Lô Lô, Bố Y... Mỗi món trang sức là một tác phẩm riêng biệt, gắn với văn hóa từng dân tộc, không thể thay thế bởi sản phẩm công nghiệp đại trà.
Mỗi sáng cuối tuần, khi sương mỏng còn giăng trên những triền núi đá, những bước chân đã rộn ràng đổ về chợ phiên Phương Độ và chợ Phương Thiện – hai phiên chợ truyền thống thuộc phường Hà Giang 1, tỉnh Tuyên Quang.
Giữa đại ngàn xanh thẳm của vùng cao Đông Bắc, người Tày vẫn gìn giữ một món bánh giản dị nhưng đậm đà bản sắc – bánh gio. Bánh được làm từ gạo nếp thơm ngâm nước tro vỏ cây, gói trong lá chít và nấu bằng lửa nhỏ. Bánh gio mang hương vị thanh mát, mộc mạc, gắn liền với ký ức mỗi mùa Tết, ngày rằm. Giữa vòng xoay hiện đại, bánh gio vẫn giữ nguyên hương vị truyền thống như cách người Tày gìn giữ bản sắc dân tộc mình một cách tự nhiên, bền bỉ và đầy tự hào.
Ve kêu, hè về là thời điểm học sinh các cấp tạm gác sách vở để nghỉ ngơi, vui chơi và tái tạo năng lượng sau một năm học tập căng thẳng. Với nhiều gia đình, kỳ nghỉ hè cũng là dịp lý tưởng để cho con em tham gia vào các hoạt động thể chất, rèn luyện thể lực, tinh thần kỷ luật, đồng thời hạn chế tiếp xúc với thiết bị điện tử.
Người Mông trên Cao nguyên đá Đồng Văn có đời sống văn hóa đặc sắc, lâu đời với nhiều nghề truyền thống được gìn giữ qua hàng trăm năm. Nếu như cây khèn là biểu tượng cho sự tài hoa, bản lĩnh của đàn ông người Mông, thì kỹ năng se lanh, dệt vải thể hiện sự khéo léo của người phụ nữ.
Xã Hồng Thái có độ cao trên 1.000m so với mặt nước biển, 4 mùa quanh năm mây phủ. Khi trời đất giao hòa, những biển mây như những cục bông khổng lồ bồng bềnh, vương vất quanh triền núi. Một không gian khoáng đạt được mở ra. Trập trùng núi, trập trùng mây và thấp thoáng những căn nhà chênh vênh bên vách núi. Hồng Thái mùa nào cũng hùng vĩ mà hữu tình.
Lên Cao nguyên đá Đồng Văn, tỉnh Tuyên Quang, du khách sẽ phải vượt qua cửa ngõ đầu tiên -“Cổng trời” Quản Bạ, thuộc xã Quản Bạ. Dù quãng đường vượt qua Cổng trời rất dốc và cua, nhưng đây lại là một trải nghiệm đặc biệt bởi cảnh sắc 2 bên đường rất đẹp, thời tiết mát mẻ, xanh thắm trong mùa hè, huyền ảo về mùa đông. Tuyến đường vắt qua Cổng trời Quản Bạ cũng chính là con đường đá huyền thoại mang tên Hạnh Phúc.