Lá vàng cuối ngõ

07:33, 11/10/2025

Chiều thu lặng lẽ buông xuống, ánh nắng cuối ngày nghiêng qua mái ngói rêu phong, mùi khói bếp bảng lảng trong không gian, gợi lên một nỗi niềm man mác. Con ngõ nhỏ quê tôi bỗng trầm mặc hơn, khi gió heo may khẽ lùa qua vòm cây, thả xuống mặt đất những chiếc lá vàng úa. Mỗi sớm mai, mở cánh cổng gỗ bạc màu năm tháng, tôi lại thấy lá nằm rải trên thềm rêu, vương đầy lối gạch gập ghềnh. Bước chân khẽ chạm vào, tưởng nhẹ hẫng, mà lòng dấy lên một nỗi bâng khuâng, như vừa chạm phải dòng chảy lặng lẽ của thời gian, vừa khẽ khàng chạm vào miền ký ức xưa cũ. 

Minh họa: xuân đức
Minh họa: Xuân Đức

Có những buổi chiều muộn, tôi dừng lại thật lâu nơi cuối ngõ, cúi nhặt chiếc lá vàng. Trên mặt lá khô hằn rõ những đường gân nhỏ bé, như vết nhăn của một đời người. Từ xanh non mơn mởn, đến vàng úa mỏng manh, rồi rơi xuống trong im lặng - vòng đời chiếc lá ngắn ngủi mà trọn vẹn. Và trong chiếc lá mong manh ấy, tôi thấy bóng dáng của chính mình: một đời người cũng đi qua tuổi xanh, qua những ngày rực rỡ, qua bao dông bão, để rồi một ngày nào đó, cũng lặng lẽ trở về cõi lặng im. 

Tôi nhớ thuở ấu thơ, con ngõ này từng rộn rã tiếng cười. Lũ trẻ chúng tôi tan học, chân trần tung những vòng lá bàng lên trời, tiếng cười giòn tan lẫn vào chiều thu trong trẻo. Khi ấy, lá vàng chỉ là trò chơi ngây ngô, chẳng ai nghĩ đến sự phai tàn. Thế nhưng, nay trở lại sau nửa đời người, bước chân trên thảm lá vàng, lòng tôi bỗng chùng xuống. Tiếng xào xạc không còn là tiếng cười, mà là lời vọng từ ký ức, gợi về một thời hồn nhiên nay chỉ còn lưu dấu trong tâm tưởng.

Đi qua dâu bể, tôi mới hiểu: chẳng có gì ở cõi đời này là vĩnh viễn. Lá chẳng thể ở mãi trên cành, cũng như con người không thể giữ hoài thanh xuân. Nhưng khi buông mình xuống, lá vẫn để lại cho đời một vẻ đẹp mong manh mà bất tử. Con người cũng vậy, nếu biết sống trọn vẹn, yêu thương hết lòng, thì khi đến ngày rời đi, cũng sẽ bình thản như chiếc lá kia - lặng lẽ rơi xuống nhưng còn mãi trong ký ức người ở lại.

Lá vàng là lời nhắn nhủ dịu dàng của tạo hóa. Nó nhắc ta hãy sống chậm hơn, thương nhiều hơn, trân trọng từng phút giây. Bởi thời gian không chờ đợi ai. Điều còn lại sau tất cả, chẳng phải là ta giữ được bao nhiêu ngày xanh, mà là ta đã để lại bao nhiêu yêu thương, bao nhiêu bình an cho đời. 

Chiều nay, bước chân tôi chậm lại trên con ngõ quen. Lá vàng rơi đầy, tiếng lá vỡ dưới chân nghe như mảnh thời gian tan trong gió. Vậy mà lòng tôi lại thấy yên. Bởi tôi hiểu, đời người đâu cần trường tồn để đẹp. Cái đẹp nằm ở chỗ biết sống rực rỡ khi còn xanh, và biết nhẹ nhàng buông xuống khi đến lúc phải đi.

Mỗi mùa thu về, khi con ngõ nhỏ lại phủ vàng, tôi như thấy mình đang soi bóng trong tấm gương của đất trời. Lá vàng cuối ngõ không chỉ đánh thức miền ký ức tuổi thơ, không chỉ nhắc ta về sự hữu hạn của kiếp người, mà còn thì thầm một triết lý sống: hãy sống cho trọn vẹn, để khi buông xuống, ta cũng như chiếc lá - dẫu lìa cành vẫn ánh trong nắng chiều, để lại dư âm sâu lắng trong tâm hồn người ở lại.

Thiên Thanh


Ý kiến bạn đọc


Cùng chuyên mục
Những mùa hoa ở lại
Có những buổi chiều lặng lẽ, khi ngồi giữa phố thị ồn ào, tôi bỗng thấy lòng mình chênh chếch về phía cao nguyên đá. Nơi ấy, từng mùa hoa đã đi qua tuổi trẻ, để lại trong ký ức tôi những mảng màu không bao giờ nhạt. Tôi đã sống, đã làm việc, đã gắn bó cả thanh xuân nơi miền đất khắc nghiệt mà cũng chan chứa dịu dàng ấy.
27/09/2025
Diễn viên nhí Tuệ Mẫn
Từ miền đá xám nơi cực Bắc Tổ quốc, cô bé người Mông Tuệ Mẫn bước chân vào nghệ thuật thứ bảy và để lại dấu ấn trong hai bộ phim gây chú ý của điện ảnh Việt năm 2025: Đèn Âm Hồn của Hoàng Nam và Thám tử Kiên của Victor Vũ. Với lối diễn hồn nhiên, trong trẻo, Tuệ Mẫn không chỉ chinh phục đoàn làm phim mà còn để lại dư âm sâu lắng trong lòng khán giả.
27/09/2025
"Bắt đền" trung thu
Giờ thì Hạnh đã lớn, đã qua rồi cái tuổi náo nức rộn ràng mỗi khi đến mùa Trung thu. Nhưng ký ức về đêm Trung thu đặc biệt nhất đời ấy Hạnh vẫn luôn luôn nhớ. Chính vậy mà tháng Tám Âm lịch hằng năm - với Hạnh - luôn có điều gì đó thật đặc biệt.
27/09/2025
Văn học nghệ thuật đồng hành cùng sự phát triển của tỉnh
Văn học, nghệ thuật (VHNT) là kết tinh tinh túy của văn hóa, nơi hội tụ trí tuệ, tâm hồn và bản sắc của mỗi vùng đất. Ở Tuyên Quang, mảnh đất cội nguồn cách mạng, nơi có đông đồng bào dân tộc thiểu số sinh sống, VHNT đã trở thành dòng chảy lặng lẽ nhưng bền bỉ, góp phần gìn giữ di sản, khắc họa bản sắc văn hóa, quảng bá hình ảnh quê hương và cổ vũ mạnh mẽ tinh thần thi đua lao động sản xuất trong nhân dân.
20/09/2025