Cách ta sống

08:59, 13/12/2025

Có những điều tưởng chừng nhỏ bé, nhưng lại làm nên giá trị lớn lao của đời người - đó là Cách ta sống. Mỗi người, dù ở địa vị nào, dù giàu hay nghèo, đều được đánh giá không phải bởi của cải vật chất, mà bởi nhân cách và văn hóa ứng xử trong từng lời nói, việc làm.

Minh họa: Xuân Đức
Minh họa: Xuân Đức

Từ bao đời nay, người Việt ta vẫn coi trọng nghĩa và tình như hai chữ gốc rễ tạo nên đạo làm người. Ông cha ta dạy rằng: “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”, “Nghĩa nặng hơn vàng”, “Thương người như thể thương thân”. Những câu nói giản dị ấy, chứa đựng một nền văn hóa sâu dày, nơi mà con người biết sống vì nhau, biết đặt chữ “nhân” lên trên mọi toan tính.

Thế nhưng, trong cuộc sống hôm nay, giữa vòng xoay gấp gáp của danh lợi và tiền tài, ta bắt gặp không ít người chạy theo sự hào nhoáng, mà đánh mất đi sự chân thành. Nhiều khi ta nghĩ rằng, mình có cái quyền mà mọi người phải ngưỡng mộ. Sự ngộ tưởng khiến ta thỏa mãn, kiêu sa. Khi ta thành công, điều đó rất đáng khích lệ. Nhưng thành công của ta, trước hết là ta được hưởng, không đồng nghĩa rằng, mọi người phải tôn trọng. Nhưng, khi ta đem chia sẻ thành công đó cùng những người xung quanh, nó sẽ là hiệu ứng nhân văn, lan tỏa.

Giữa bao toan tính được mất, ta vẫn gặp đâu đó những hình ảnh yêu thương, đức hy sinh thầm lặng. Đó là một người thanh niên gồng mình băng qua dòng nước lũ, cõng trên mình sứ mệnh cứu người. Là hình ảnh người chiến sĩ biên phòng dầm mình trong mưa gió, mang niềm hy vọng giữa chênh vênh vực sâu. Là người hàng xóm nghèo của tôi, sẻ đôi bát cơm, ấm tình người giữa cơn hoạn nạn. Những điều nhỏ nhoi ấy chứa đựng biết bao ấm áp của lòng nhân ái.

Yêu thương không đợi đến khi ta giàu có mới cho đi. Bởi khi lòng mình đã sáng, là ngọn đèn thắp giữa đêm giông, Và khi một ngày nắng, ta ngoảnh lại, sẽ thấy cuộc đời không đo bằng bao nhiêu thứ ta giữ, mà bằng bao nhiêu tình thương ta đã trao. Đó mới là cách sống đẹp nhất mà con người có thể chọn cho mình.

Đến cuối cùng đời người, ta mang theo được gì ngoài những điều tốt đẹp mình đã gieo. Một lời cảm ơn chân thành, một nghĩa cử sẻ chia… chính là những hạt mầm làm nên vẻ đẹp của cuộc đời này.

Nguyễn Thế Hòa


Ý kiến bạn đọc


Cùng chuyên mục
Có một chiều mây trắng
Cuối cùng hắn cũng về đến chân núi và lối mòn về bản. Trời chiều hanh nắng nhưng gió lạnh vẫn cứa vào da. Ngước nhìn lên con dốc đá và những đám mây trắng lượn lờ trên vạt hoa cải vàng rực, hắn bỗng hoài nghi.
29/11/2025
“Vầng trăng khuyết” tỏa sáng
Trong dòng chảy văn học Việt Nam nói chung, tỉnh Tuyên Quang nói riêng, ta dễ bắt gặp những nhân vật không trọn vẹn hình hài nhưng lại rực sáng nội tâm. Họ như “vầng trăng khuyết” - không tròn đầy nhưng đủ sức chiếu lên bầu trời đêm. Và văn chương đã giúp soi tỏ vẻ đẹp ấy, để thấy rằng mất mát không phải dấu chấm hết, mà đôi khi là điểm khởi đầu của một hành trình bứt phá, nơi nghị lực làm nên ánh sáng nhân văn.
29/11/2025
Xóa bỏ định kiến
Trong hành trình phát triển của xã hội hiện đại, người khuyết tật không chỉ cần sự hỗ trợ vật chất mà quan trọng hơn cả là việc xóa bỏ định kiến, để nhận được sự tôn trọng, tin tưởng và cơ hội để phát huy giá trị. Khi được trao cơ hội đúng nghĩa, nhiều người sẽ vươn lên, thậm chí trở thành biểu tượng.
29/11/2025
Những ngày đông lặng lẽ
Mùa đông ở vùng cao luôn đến sớm, đến bất ngờ như một bóng mây khổng lồ trôi xuống từ đỉnh núi rồi lặng lẽ phủ chụp lên bản làng. Khi những luồng gió từ dãy núi quanh năm phủ sương bắt đầu rít qua khe cửa, cũng là lúc cái lạnh hun hút tràn vào những mái nhà dựng bên triền dốc.
29/11/2025